Giữa fan và thần tượng từ lúc bắt đầu đã là thứ tình cảm một chiều, không cầu mong được hồi đáp.
Fans và Idol, vốn không mắc nợ nhau. Người ấy cố gắng vì ước mơ, còn bạn hâm mộ vì sở thích. Đừng gọi nó là hy sinh để trói buộc cả bạn lẫn người ấy. Yêu thần tượng, cứ tự nhiên mà yêu, khóc cùng người ấy, cười cùng người ấy, chưa bao giờ là vì muốn người ấy nhìn thấy. Cũng đừng bao giờ oán hận bạn yêu người ấy lâu như vậy lại chẳng nhận lại được gì. Bạn nên cảm thấy may mắn, vì lúc bạn sát cánh cùng người ấy đi suốt một chặng đường dài, bạn cũng sẽ nhận ra bản thân mình đã trưởng thành hơn.
Nếu có một ngày bạn không còn theo dõi những tin tức về người ấy, cũng không còn ngày ngày post đủ thứ lên facebook, twitter… và cũng không còn chú ý từng thông tin về người ấy, nếu bạn cảm thấy giữa bạn và người ấy càng ngày càng xa, nhưng mỗi lần nhìn thấy người ấy cười, bạn vẫn vô thức cười theo, vẫn hằng ngày nhớ tên người ấy trong im lặng, có người nói xấu người ấy bạn sẽ nổi giận, thỉnh thoảng đêm về lại ngắm hình người ấy hay nghe những ca khúc của người ấy. Thì bạn hãy nhớ một điều, không phải bạn đã hết yêu người ấy, mà chỉ là yêu thương đã đi sâu vào trong tim.
Hâm mộ thần tượng là một câu chuyện yêu thầm đầy tráng lệ. Bạn dùng mọi thứ để thích một con người rực rỡ hào quang, nhưng người ấy thậm chí chẳng biết tên bạn là gì. Thời gian trôi qua, người ấy lấy chồng (vợ) sinh con, bạn cũng sẽ trưởng thành, kết hôn, nhưng những tình cảm dành cho người ấy sẽ lắng lại thành hồi ức đẹp nhất trong lòng bạn. Tới khi gặp lại, vẫn còn nguyên đó cảm giác tim đập thình thịch vì suy cho cùng, người đó là người bạn đã dành trọn thanh xuân
FC Mỹ tâm